Tự nhiên dở chứng mơ mộng đột xuất, xuất khẩu thành cái bài gì gì đó không biết có thể gọi là thơ không ^^
——————————————-
Ta gặp nhau, một chiều hè gió lộng
Ly phê đen thấm đượm câu chuyện dài
Anh hài hước buông lơi lời đùa nhẹ
Nắng kia rơi hay má em ửng hồng.
Em không biết và anh cũng chẳng hay
Thời gian trôi đua nhanh thêm gấp gáp
Câu chuyện kia còn bỏ rơi hờ hững
Ở góc đó, nơi cà phê ta ngồi.
Hai con đường chia tay từ lối rẽ
Anh miệt mài chinh phục những đam mê
Em ở lại ngắm nhìn anh cất bước
Lặng lẽ quay, bước tiếp con đường mình.
Ngày tháng trôi giờ đã là ký ức
Ta mãi đi từ những ngày hôm qua
Một mai này liệu có còn trở lại
Nơi xưa kia ta đã bước cùng người?
13.08.2011