Kỹ thuật


Tối nay bỗng nhớ lại câu chuyện xưa, về một lần… tự tin đi huấn luyện cho các bạn sinh viên.

Trong số các em tham gia huấn luyện ngày hôm đó, có hai bạn nổi trội hơn hẳn. Em thứ nhất rất tự tin, diễn đạt trôi chảy, kỹ thuật thuyết trình bài bản. Em còn lại kỹ năng không xuất sắc bằng nhưng mỗi câu chuyện của em ấy đều có cái hồn riêng.

Cuối buổi huấn luyện, các em muốn nghe nhận xét thật của tui. Tui nói nếu tui cho điểm thì em thứ hai sẽ được điểm cao nhất. Em thứ nhất không hài lòng với lựa chọn của tui, nhất quyết hỏi cho ra lẽ. Tui nhìn vào mắt em và nói:

– Chị muốn hỏi riêng em một câu, em có thể từ chối trả lời.

– Dạ.

– Hình như em không có nhiều bạn thân phải không?

Cô bé lặng im, ánh mắt quyết liệt, bực bội vì không-là-người-chiến-thắng nãy giờ bỗng có chút hoe hoe đỏ.

– Chị nói những điều này vì chị biết em thật sự muốn nghe, nên cũng đừng giận chị nhé. Em rất giỏi và chuyên nghiệp. Qua phần thể hiện của em có thể thấy các kỹ năng mềm được em tìm hiểu kỹ lưỡng và tập luyện đến thuần thục. Nhưng vì trong mọi lúc em quá chú tâm đến việc làm sao để thể hiện đúng lý thuyết được biết về các kỹ năng ấy nên thành ra em lại trở thành quá kỹ thuật. Và sự kỹ thuật theo đó nó ăn vào người em sâu đậm mà chị nghĩ nhiều khi tự em cũng không thể tự nhận ra. Chẳng hạn, em thử quan sát xem, cùng một nụ cười nhưng em có thể thấy các bạn ở lứa tuổi em cười rất tự nhiên và thoải mái, nhưng nụ cười của em dù đúng chuẩn lại cho đối phương cảm giác không thật. Trong cách em trao đổi và phản biện cũng vậy, những điều em nói không sai, đúng sách vở nhưng không phải là suy nghĩ thật của em, chẳng phải là điều trong tâm can của em, em chỉ nói sao cho đủ câu, đủ từ và đúng kỹ thuật mở bài – thân bài – kết luận như nhiều lý thuyết thường chỉ. Chính vì vậy, em nói mà như đang kể câu chuyện của ai đó, vô hồn và thiếu cảm xúc. Người ta tiếp xúc với em, nhìn thấy nụ cười máy móc của em và lắng nghe những câu chuyện xa lạ, liệu bao nhiêu người có thể tin tưởng hoàn toàn và dám thật tâm thân thiết làm bạn cùng em?

Em là cô gái mạnh mẽ, có năng lực và nhiều tham vọng. Với những kỹ năng hiện tại, em hoàn toàn có thể có một tương lai tươi sáng trên con đường sự nghiệp. Nhưng nếu em muốn có thêm nhiều người bạn nữa và quan trọng hơn em đúng là chính mình thì em phải biết bỏ bớt lớp vỏ kỹ thuật ra, đừng phụ thuộc vào nó quá nhiều. Tự tin nói ra những điều trong tim em muốn, làm những điều em thật tâm mong cầu thì cuộc sống của em sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Đừng ham không làm mất lòng cả trăm người để rồi cuối cùng bên mình lại chẳng còn một ai. Em là cô gái tốt và hãy để nhiều người nhìn thấy điều đó. Dù bản thân mình còn khiếm khuyết, cũng đừng chạy trốn hay cố sức phủ định nó. Chấp nhận mình là người chưa hoàn hảo cũng là cách để mình có thể tiếp tục tiến bộ, mạnh mẽ hơn. Em lại học về quản lý với ước mong sau này mình trở thành một nữ lãnh đạo thành công, mà lãnh đạo giỏi không chỉ cần “khoa học”, họ cần “nghệ thuật” nữa em à. Hãy là chính mình, em nhé!

(Internet)(Internet)

Đúng đà hăng nên tui làm nguyên một tràng chẳng nể nang. Nói xong thì cũng là lúc thấy hai hàng nước mắt cô bé tuôn. Hic, tui cuống (và thấy cắn rứt) vì lỡ dại làm phái đẹp khóc. Đưa khăn giấy cho em thấm nước mắt, tui chuyển tông qua vài câu nhẹ nhàng hơn để em ấy bình tĩnh lại. Cuối cùng em cũng thôi khóc. Hôm đó, em ra về trong lặng im. Tui đoán những lời dao thớt của tui đã làm em tổn thương không ít…

Sau đó, và sau đó nữa tui còn được gặp em đôi lần và chị em vẫn vui vẻ hỏi thăm nhau. Cô bé háo thắng ngày nào ấy (mừng quá) đã không vì tui “dìm hàng” mà giận tui (quá xá may ^_^). Ngược lại, từ những gặp ít ỏi, tui nhận ra nụ cười của em tươi tắn hơn ngày đầu tui biết em thật nhiều…

🙂

Tp.HCM, 19.6.15

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s