Mệt… chìm vào giấc ngủ hồi nào không hay. Ngủ một lèo từ đầu giờ tối cho đến sáng mai, xách cặp và đi thẳng lên lớp luôn! Khà khà…như một bà già bận rộn đầy mỏi mệt cứ lê lết và lang thang ngày ngày! Đôi khi chịu không nổi cũng mở miệng than thân trách phận chút chút! Hihi, như vậy mới là cuộc sống.
Lên ephim nghía vài bộ về tâm lý. Xem và nghĩ. Cuộc sống thì vô vàn thứ để làm nhưng có những cái chỉ có thể xảy ra một lần. Sống thật với chính mình đôi khi hơi thiệt thòi một xíu nhưng bù lại được thanh thản trong tâm hồn. Biết quý những gì đang có, trân trọng những điều bình dị và nhỏ bé. Chấp nhận con người mình với những gì xấu nhất và tốt nhất, chung sống và hoà hợp với nó, giúp nhau cùng tiến bộ, đó mới là người thành công! ^^
Trí tưởng tượng là vô cùng phong phú. Thầy dạy những kiến thức về kinh tế mà mới nghe qua đã lẩm nhẩm những điều rút ra trong cuộc sống và những mối quan hệ. Thầy kể chuyện đánh đổi giữa rủi ro và lợi nhuận, chuyện con người ta chấp nhận mất một cái gì đó để đạt được cái mà mình mong muốn, chuyện quyết tâm rời bỏ những thứ quá thân quen để đi đến một nơi lạ lẫm để rèn luyện bản thân, chuyện mỗi người nên dấn thân để hiểu cuộc sống và những gì đang tồn tại xung quanh… Nhiều và nhiều lắm. Càng học để càng thấy mình nhỏ bé và non nớt giữa cuộc đời!^^
Quyết tâm đôi khi là những điều gì thật nhỏ bé khi nói ra nhưng sự thật là một điều lớn lao để thực hiện. Duy trì sự hăng hái và nhiệt tình như lúc ban đầu không phải là một điều dễ dàng, đặc biệt lại là lúc vấp phải khó khăn và trở ngại. Có một số điều đã đặt ra phải hoàn thành cho bản thân nhưng chưa thật sự bắt tay hoặc có bắt tay làm rồi cũng thực hiện một cách hời hợt chưa nỗ lực hết mình! Xấu hổ với bản thân, với những điều đã từng hứa. Hồi trước Green đã có đặt ra vấn đề “vượt qua trở ngại để thực hiện tốt những gì đã vạch ra”, cũng trao đổi đầy khí thế lắm nhưng giờ lại phải tự xem lại chính mình, cách phân bổ và bố trí các nguồn lực một cách thích hợp nhất để thực hiện những dự định đã được bản thân “đặt hàng”!
Nhiều khi muốn bỏ trốn đi đâu đó để quên hết những vướng bận và lo toan, nhưng rồi cái tính bon chen, nhiều chuyện lại níu giữ mình ở lại. Quả thật mọi thứ không dễ dàng nhưng đã dấn thân thì sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Không gì là không thể nếu mình cố gắng hết sức và tìm một lối đi thật đúng đắn… Hihi, trước mắt sẽ bắt đầu từ cái dự định be bé đã đặt ra từ sau Tết là sáng cố gắng dậy sớm tập thể dục, mỗi ngày dinh dưỡng đầy đủ và cố gắng sống điều độ, chừng mực hơn! Dạo này thấy lười biếng và cơ thể uể oải lắm rồi!
Khà khà… vì tương lai tương sáng ngày mai, vì sự dễ thương và nhí nhảnh, vì sức khoẻ và nhiều điều khác nữa…! Cố lên bé Bin! ^^
19.3.2008