Xin lỗi…


Thật chẳng dễ dàng gì khi phải tự nhìn nhận lại mọi thứ của chính mình!

…chấp nhận dừng tình cảm với một người, bởi chợt hiểu người đó và mình kết quả cũng chẳng đi đến đâu với cái tính cách ồn ào của mình!

…chấp nhận không thân thiết với một người bạn từng vô cùng thân thiết để người đó hiểu giới hạn tình cảm trong lòng mình đối với người đó chỉ thật sự dừng ở tình bạn!

…chấp nhận tiếp tục chặng đường lãng du cho những đam mê và hoài bão, tạm gác sau lưng những điều mà trái tim đôi khi thổn thức.

… chấp nhận tin rằng sự thật là trái tim mình vẫn chưa bao giờ thuộc sở hữu của một ai khác ngoài mình, đối với mình tiếng “yêu” thật từ đáy lòng có lẽ chưa bao giờ bật ra với đầy đủ ý nghĩa của nó!

… chấp nhận để một ai đó thật sự ghét bỏ mình, để một ai đó nghĩ mình xấu xa và tàn nhẫn để rồi họ sẽ nhanh chóng quên mình đi và tìm được đúng thật sự con người phù hợp

… chấp nhận nhìn một cảm xúc đẹp đẽ và tinh khôi nhẹ nhàng bước qua cửa dù sau cánh cửa vẫn là một sự tiếc nuối đầy chua xót, bởi biết mình giữ lại sẽ thật là ích kỷ và tham lam

…chấp nhận…

con người thật, tính cách và những hoài bão của bản thân….

sẽ không nhiều người thật sự hiểu mình như một số người bạn thân

tất cả… chặng đường đã qua, chặng đường sắp tới…

11.10.2008

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s