Có những ngày tôi sống giữa thiên nhiên,
Để biết mình đã bước chậm hôn mặt đất,
Để đưa bàn tay về phía trước,
Không nắm, không buông, chỉ là đón chào
Muôn ánh mặt trời chiếu soi,
Và làn gió vuốt ve mát lành…
Từng ngón tay.
Có những ngày tôi sống giữa nhớ thương,
Để biết mình đã có những ngày rất thật,
Để nở nụ cười mỗi sớm thức dậy,
Không buồn, không vui, chỉ là chấp nhận
Ngày mới với trải nghiệm mới,
Và lưu lại hôm qua trong tim…
Những chân tình.
Có những ngày tôi sống giữa bình yên,
Để biết mình đã lãng phí bao tháng ngày,
Để trân trọng từng phút giây hiện tại,
Không được, không mất, chỉ là sống trọn
Khoảnh khắc chính ngay lúc này,
Và thôi lo âu, mong cầu…
Chuyện đẩu đâu.
Có những ngày tôi sống giữa cuộc đời,
Để biết mình đã khác hơn mỗi ngày qua,
Để vững bước trên đôi chân mình,
Không chậm, không nhanh, chỉ là tự tại
Đón nhận tương lai, nhân thế
Và viết tiếp câu chuyện lớn…
Của chính mình. 😉😉😉
Huế, 19.07.2019