Hồi bé, cứ mỗi lần nhận phần thưởng là một chồng vở mới là vui lắm. Có tập mới để học, sung sướng không gì bằng. Đã vậy, những năm được nhận vở nhiều loại là phải chọn lựa coi quyển nào thật trắng, thật đẹp để viết bài. Tờ giấy trắng hồi đó thật có ý nghĩa với cái tâm hồn và suy nghĩ thơ trẻ thật nhiều.
Rồi một ngày, tờ giấy trắng ngây thơ ngày nào bắt gặp nhiều tờ giấy hoa thật đẹp, những loại giấy thơm, giấy viết thư xinh xắn. Cứ mỗi lần gặp một cái gì đó mới mẻ và đẹp đẽ là nó lại muốn được biến thành tờ giấy than sao chép tinh hoa của tất cả những loại giấy khác. Để rồi, một ngày nó cảm thấy mình đen thui, ôm đồm và tham lam. Cái bồng bột tuổi trẻ đã cho nó nhận ra một kinh nghiệm quý giá: “Mình là duy nhất, không đụng hàng với bất kỳ tờ giấy nào trên thế giới!”.
Một ngày nọ, tờ giấy cảm thấy trái tim mình rung động trước một tờ giấy cùng giới, Vậy là nó khoác lên mình một cái áo thật đẹp, thật lãng mạn mà người ta vẫn gọi là thư tình để chuyển tải tình cảm của mình. Thật ngây thơ và trong sáng, mối tình đầu của nó là một cái gì thiêng liêng và chân thành, để lại trong nó những kỷ niệm thật đẹp. Dù tất cả đã là quá khứ nhưng nó vẫn có một điều gì đó tự hào vì một lần biết thích, biết thổ lộ và đã dám dấn thân để hiểu cái cảm giác yêu thương và được yêu thương là như thế nào. Nó trân trọng những điều đó!
Tờ giấy trắng ẩn mình trong những quyển lưu bút nhỏ xinh của những cô cậu lớp 12. Những tình cảm chất chứa, những suy nghĩ rất thực, những thứ mà người ta muốn nhắn nhủ và gửi gắm lại nhau được nó thể hiện hết mình. Hạnh phúc biết bao khi nhờ nó, nhiều sự hiểu lầm đáng tiếc trong suốt mấy năm học phổ thông đã được giải đáp, nó đã gắn kết những con người có lúc tưởng chừng như “không đội trời chung”. Những giọt nước mắt xin lỗi và thấu hiểu nhau trở nên quý giá hơn lúc nào hết!
Tờ giấy vui biết bao khi người ta dùng nó và viết lên những dòng chia sẻ: “Bạn hãy yên tâm vì vẫn còn tôi – người bạn tốt luôn bên cạnh bạn”. Nhưng có những lúc nó đã khóc, khóc cho sự vô tình của những người nó thương yêu và quý mến, sự chà đạp lên tình cảm và niềm tin mà nó dành cho họ. Nó đã buồn thật nhiều.
Tờ giấy trắng ngày nào cứ đi, đi mãi trong cuộc hành trình của nó, Dù là bụi bặm, dù là ồn ào và đôi khi lạc lõng giữa muôn vàn của thế giới muôn sắc hương, nó vẫn cặm cụi thực hiện ước mơ của mình. Sức mạnh của những người bạn thân yêu đã cho nó nghị lực và niềm tin để vượt lên mọi khó khăn và trở ngại để đến với cái đích mà nó đã chọn. Thời gian và không gian dù có bao thay đổi, nó vẫn tự hứa với lòng mình là giữ tâm hồn và trái tim của tờ giấy trắng ngày nào!
Và một ngày đẹp trời, chắc chắn tờ giấy trắng sẽ trưởng thành, sẽ lớn lên và tìm được hạnh phúc cho mình. Những mùi vị đắng, cay, chua, ngọt của cuộc sống mà nó nếm trải chắc chắn sẽ làm cho nó biết quý trọng cuộc sống này hơn, biết trân trọng những điều quý giá mà mình đã, đang và sắp có!
Sống hết mình như giấy trắng nha!
13.03.2007