Riêng ta

Giữa dòng đời ngả nghiêng, tất bật,
Ta tìm về một chốn cho riêng ta,
Nơi không có những người khiến ta ngứa mắt,
Nơi không có những tiếng ồn ào thị phi,
Nơi chỉ có những điều giản đơn quen thuộc,
Nơi chỉ có nỗi lòng thật nhất được giãi bày.

Ta có thể tham lam, có thể ích kỷ
Nhưng chỉ trong thế giới của riêng mình,
Không làm ai phải phiền lo, suy nghĩ,
Bởi ta hiểu cuộc sống mỗi người cũng đã lắm bận tâm.

Là lần thứ mấy ta làm bạn với tách nước ấm, không nhớ nữa,
Mỗi lần nhâm nhi là một chuỗi dài những ngẫm suy.
Ta biết mình chẳng bao giờ cô độc
Bởi còn biết bao bạn bè và người thật sự thương mình xung quanh.
Thế nhưng ta vẫn cần những khi một mình như thế,
Chỉ để mình trải lòng với chính mình và chữa trị tâm can.

Có khi nào và từ bao giờ,
Khi một cuộc sống bước vào một cuộc sống,
Hay một cuộc đời bước ra một cuộc đời.
Là vui, là buồn đều do cách ta đối diện,
Sau đêm tối vẫn là ngày sáng tươi. 🙂 🙂 🙂

Huế, 23/02/2019

Advertisement

Thương – Yêu

Ở đâu đó giữa biển người rộng lớn,
Có người yêu ta,
Có người ta thương.
May mắn là khi hai người ấy là một,
Bởi hạnh phúc là thứ không dễ kiếm tìm,
Chỉ có thể tình cờ gặp, trân trọng và giữ gìn.

Ta có thể rong chơi khắp chốn,
Có thể từng ghẹo lá tìm hoa hồi nào đó thanh xuân,
Chỉ mong rằng khi quyết định dừng chân, chọn bến,
Sẽ sắt son một lòng, luôn bên nhau dù cho mưa, nắng, bốn mùa.

Ai cũng từng yêu, từng đau lần nào đấy trong đời,
Nhưng đó là quá khứ ta bắt buộc phải đi qua để thêm khôn lớn.
Chẳng bao giờ là quá muộn để bắt đầu những điều tươi mới,
Chỉ cần ta luôn vững niềm tin vào chính mình và người ta thương.

Vai tựa vai, đầu kề sát bên đầu,
Tay nắm tay với cái siết thật chặt.
Mọi phiền lo sẽ qua để đón ngày tươi tắn,
Bên người ấy – nơi ta bình yên sống và tin yêu.

Huế, 13.02.2019

Để tôi khâu

29b06d9ef5fd4168070e46b40e1a35bf

Ai cho tui mượn sợi chỉ cái kim,
Để tui khâu lại trái tim người ấy.
Trái tim chắp vá nhiều lần rỉ máu,
Thốn đau cồn cào những ngày hanh hao.

Ai cho tui mượn sợi chỉ cái kim,
Để tui khâu lại ngập ngừng sợ hãi,
Tâm hồn mong manh đã từng vụn vỡ,
Vết sẹo lòng chưa một ngày nhạt phai.

Ai cho tui mượn sợi chỉ cái kim,
Để tui khâu lại bầu trời ký ức,
Những điều không vui khóa vào quá khứ,
Cơn đau ngày nào không lật tới lui.

Ai cho tui mượn sợi chỉ cái kim,
Để tui hàn lại những nỗi buồn cũ,
Và nụ cười lại hiện lên nơi ấy,
Bình yên phẳng lặng không chút âu lo.

Sau tất cả mình có tìm thấy nhau,
Trái tim sẽ vui đập chung nhịp thở?
Cái ôm ấm, nụ hôn sâu mãi mãi,
Đôi bàn tay lại đan chặt vào nhau?

Sau tất cả, sợ hãi rồi sẽ qua,
Còn chúng mình cùng tình yêu ở lại,
Mong một ngày ta không còn lạc mất,
Những dấu yêu vẫn còn đây đong đầy.

Huế, 16.08.2018

“Mùa đông không biết hát những bài tình ca…”

Đã có những mùa đông, em một mình đi về trên cung đường gió,
Có chút lạnh lẽo trong cơn mưa chiều lẩn khuất giữa những làn xe.
Vẫn vững bước lặng thầm đi qua ngày giông bão,
Chờ gặp anh vào một ngày nắng đẹp hoặc rực sắc cầu vồng.
mua dong
Từng dòng người đi qua vội vã giữa dòng đời,
Có người quen – sơ – thân – và cả những kẻ lạ,
Nói dăm ba câu chuyện rồi nhẹ nhàng rút khỏi cuộc đời nhau như hơi thở.
Có người em từng thương, cũng có người yêu em nhiều,
Trao đôi ba ký ức, rồi vào một lúc nào đó bỗng trở thành kỷ niệm trong nhau.
Trang nhật ký chưa kịp lưu dòng thư tình đã vội vàng khép lại,
Cất giữ trên kệ sách, phủ lên từng lớp bụi thời gian.
Người ta bảo mọi thứ phải tùy duyên,
Mỗi người xuất hiện trong đời ta đều có một ý nghĩa,
Đừng mong cầu những điều xa xôi,
Đừng luyến tiếc quá khứ,
Mà phải sống hết mình với hiện tại.
Bởi có những điều một đi không trở lại,
Có những người không phải mãi bên ta.
Nếu mỗi ngày là một trải nghiệm để lớn khôn thêm,
Em trân trọng những điều đang có,
Những khoảnh khắc đã có,
Và cả những nghĩ suy dù chưa từng gọi thành tên.
Trời vẫn lạnh dẫu nắng vàng rực rỡ,
Vài ba lớp áo khoác người vẫn khẽ khàng run.
Bởi lẽ rớt rơi chút hơi ấm,
Bởi lẽ thiếu một tấm chân tình,
Bởi đông này vẫn còn vắng bóng ai…
Cơ mà người đừng chơi trò trốn tìm kỹ quá,
Vì em sẽ chẳng đứng mãi nơi đây để ngóng chờ.
Ơ thế đấy, tâm hồn chưa già đã có phần khô khốc,
Mùa đông này thật lạ, chẳng biết hát tình ca…
Huế, 18.12.2017